PV OIL sẽ chia kho khăn cùng đồng bào lũ lụt tại hai tỉnh Hà Tĩnh và Quảng Bình
04/05/2011 11:29:58 SA
Phát huy tinh thần “tương thân tương ái”, “lá lành đùm lá rách” theo truyền thống của dân tộc Việt nam, trong hai ngày 10 và 11 tháng 10 năm 2010, Tổng công ty Dầu Việt Nam (PV Oil) đã tổ chức tặng quà ủng hộ cho đồng bào lũ lụt tại hai tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình với 1600 suất quà có tổng trị giá 420.000.000 đồng.
Theo sự điều phối của Ủy ban mặt trận tổ quốc tỉnh, Đoàn cứu trợ Tổng công ty dầu Việt Nam (PV Oil) đã phối hợp với chính quyền địa phương và mặt trận tổ quốc các huyện, xã vùng lũ để trực tiếp trao tặng quà đến tận tay người dân được chính xác, đầy đủ, kịp thời và minh bạch.
Tại Quảng Bình, Ông Nguyễn Mạnh Kha – Chủ tịch Công đoàn Tổng Công ty đã dẫn đầu đoàn ứng cứu trao tặng 16 tấn gạo và 800 chai dầu ăn cho hai xã Quy Hóa, Tân Hóa huyện Minh Hóa.
Tại Hà Tĩnh, Ông Đặng Minh Sơn - Chánh văn phòng Tổng Công ty đã dẫn đầu đoàn ứng cứu trao tặng 16 tấn gạo và 800 chai dầu ăn cho các xã Cẩm Duệ, Cẩm Thành và Cẩm Vịnh huyện Cẩm Xuyên.
Trước sự nhiệt tình của đội thanh niên tình nguyện PV Oil Vũng Áng – Hà Tĩnh cùng với những tình cảm chân thành của đoàn dành cho nhân dân, bà con vùng lũ đã hết sức phấn khởi, cảm động và tỏ lòng biết ơn sâu sắc về những nghĩa cử cao đẹp của đoàn nói riêng và toàn thể CBCNV Tổng công ty Dầu Việt Nam nói chung. Tuy rằng món quà dành cho mỗi hộ dân gặp khó khăn chỉ là 20 kg gạo và 01 chai dầu ăn nhưng bà con đã rất ấm lòng và thấu hiểu “một miếng khi đói bằng một gói khi no” nhằm góp phần tiếp sức khắc phục hậu quả lũ lụt.
Đoàn cứu trợ chúng tôi cũng hết sức chia sẽ và cảm thương trước những mất mát về tài sản, vật chất của đồng bào vùng lũ đặc biệt đoàn được chứng kiến tận mắt những khó khăn của bà con nhân dân xã Tân Hóa nơi thiệt hại nặng nề nhất ở huyện Minh Hóa tỉnh Quảng Bình, theo lời kể của dân làng và dấu tích để lại cho thấy đỉnh lũ lên cao gần chục mét sát chạm trần tầng 2 của khu nhà UBND xã và một trường học làm ướt và hư hỏng hết tài liệu, đồ dùng, thiết bị, toàn xã ngập chìm trong biển nước, bà con nhân dân phải dìu nhau trú ẩn trên các hốc núi, lèn đá suốt cả tuần, hàng chục ngôi nhà bị lũ xô đổ và cuốn trôi, hàng trăm con trâu bò, lợn gà bị chết, cây cối ruộng đồng đều bị ngập úng, đường sá lầy lội, nhân dân hết sức bề bộn để sửa chữa lại những đồ đạc bị hư hỏng, dọn dẹp và từng bước khắc phục, ổn định cuộc sống trên mảnh đất nghèo hứng chụi nhiều khắc nghiệt của thiên nhiên như lời bài thơ “Miền Trung” của nhà thơ Hoàng Trần Cương đã viết:
“Bao giờ em về thămMảnh đất quê anh một thời ngún lửaMiền Trung mỏng và sắc như cật nứaChuốt ruột mình thành dải lụa sông Lam Miền Trung Tấm lưng trần đen sạmNhững đốt sống Trường Sơn lởm chởm giăng mànThoáng bóng giặc núi lửa thành báng súngNhững đứa con văng như mảnh đạnThương mẹ một mình trời sinh đá mồ côi Miền Trung đã bao đời núi với bể kề đôiÔi! Bể Đông - giọt nước mắt của muôn ngàn thế hệNóng hổi như vừa lăn xuốngTheo những tảng đá cụt đầu của Trường Sơn uy nghiêmMiền Trung Câu ví dặm nằm nghiêngTrên nắng và dưới cát Đến câu hát cũng hai lần sàng lạiSao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm Miền Trung Bao giờ em về thămMảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớtLúa con gái mà gầy còm úa đỏChỉ có bão là tốt tươi như cỏKhông ai gieo mọc trắng mặt nghèo Miền Trung Eo đất này thắt đáy lưng ongCho tình người đọng mật Em gắng đừng để mẹ già mong”.
Ảnh và bài viết: Tiến Đại